Email của Mộc
Mộc không nhớ gì hết, bộ nhớ ba mươi mấy năm hư hỏng hết rồi.
Chỉ biết hồi nhỏ nghỉ hè thì buồn lắm, chỉ mong tới ngày vô học thôi
Mà đi học rồi thì vui ghê lắm.
Bạn Mộc - tự Chuột
Mộc không nhớ gì hết, bộ nhớ ba mươi mấy năm hư hỏng hết rồi.
Chỉ biết hồi nhỏ nghỉ hè thì buồn lắm, chỉ mong tới ngày vô học thôi
Mà đi học rồi thì vui ghê lắm.
Bạn Mộc - tự Chuột
Chuyện của Bích
Mình không nhớ được gì nhiều, chỉ nhớ thầy HT gọi tên mình kiểu kỳ kỳ. và nhớ hay trốn học vô chùa chơi, leo lên mấy cục đá nằm ngủ. Cũng hay gặp mấy bạn trai, bạn gái cùng lớp trốn học giống như mình. chắc thế nào cũng có bạn Cúc.
Mà mình khôn lắm, bữa nào có ý đồ trốn học thì không mang cặp, lấy cuốn vở nhét vô bụng thôi
Chuyện kể của Hiên
Mà mình khôn lắm, bữa nào có ý đồ trốn học thì không mang cặp, lấy cuốn vở nhét vô bụng thôi
Chuyện của Sea bird
Thời học trung học là thời gian mình nhớ nhất trong đời. từ năm 1971 đến 1975 qua 4 năm ngồi ghế nhà trường, bao nhiêu chuyện vui buồn mình nhớ như in, từ những đứa bạn chuyển trường, nhũng thầy cô không còn đứng trên bục giảng nữa, rồi những lần đi chơi với tụi bạn ở La Ngà, có cả những lần cúp cua giờ học, rồi giờ học Anh văn của cô Diệp. Vui nhất là những giờ chơi đố chữ và buồn là lúc bị cô đánh đòn. Nói vậy thôi chớ những lần bị đánh đòn làm những lúc làm mình cố gắng học hơn, và không bao giờ ghét cô.
Có một chuyện mình nhớ nhất là nhỏ bạn thân chuyển trường qua Long Khánh, cuối năm lớp 7. Mình nhớ hoài câu nói nhỏ bạn: từ nay mày không còn đối thủ nữa (trong học tập). Mỗi lần nhớ lại mình muốn rưng rưng nước mắt vì như vậy là không còn ai để canh tranh, tranh luận. Có khi cũng từ đó mà sức học của mình không còn được như trước. Mình có đôi dòng góp vào trong vui buồn của những Cựu học sinh Trường Trung học Bán Công Định Quán.
Chim Yến
Thêm một số thông tin:
1. Năm lớp 6 2 bên nam nữ chia 2 phe thi đố chữ bằng tiếng Anh
2. Năm nào cuối năm Cúc cũng viết bài cho bích báo vì chữ đẹp
3. Năm lớp 8 trước khi học NCGC là bàn nhau trước coi muốn ăn món gì thì đề nghị cô Hòa dạy.
4. Thầy Đạt dạy môn Quốc văn. Thầy rất đẹp trai, cao ráo phong độ, đi xe Vespa (chi tiết này P cung cấp). hay ghép đôi P với thầy. Nhưng thầy chỉ mới dạy được một thời gian ngắn thì hôm đó chờ hoài không thấy thầy vô lớp. Bữa sau nghe tin thầy mất. có người nói thầy tự tử, người khác nói thầy nghiện mà thiếu thuốc. nhưng có lẽ thầy chết do TBMMN.
5. Năm lớp 8 đi học buổi chiều, mình và TMai, HoaP hay rủ nhau đi sớm. Nhưng mà tự nhiên phát hiện có một anh lớp trên còn đi sớm hơn. Mà anh đó nhìn tướng bậm trợn như dân giang hồ. Tụi mình sợ anh lắm, bữa nào thấy anh (Niên) thì không dám vô trường mà đi luôn xuống nhà TN. Về sau té ra cái mặt ảnh vậy chớ có làm gì ai đâu.
Chuyện kể của Hiên
Hiên vô học từ năm lớp 7, cũng trốn học đi vô chùa, trốn học đi tắm sông La Ngà như các bạn vậy, còn bị thầy Quốc bắt được nhéo lỗ tai nữa. Năm lớp 8 Hiên lớn rồi, thường vô rẫy săn thú phụ giúp gia đình. Đi hoài gặp nhiều người làm cách mạng, mà thiệt ra ba Hiên cũng đi Cách mạng. Trong lớp có Chánh mới vô học, ba Chánh là chính ủy. Nên có lần Hiên rủ Nghiệp, Mỹ, với mấy bạn ở 115 vô rẫy nghe mấy anh dân vận kể chuyện, cũng là để cho các bạn thấy cách mạng bằng xương bằng thịt chớ không như tin đồn 7 người đu 1 lá đu đủ chưa gãy đâu.
Cuối năm 74 Hiên với Chánh đi rải truyền đơn. Qua năm sau, trước ngày giải phóng Định Quán thì 2 đứa bỏ học theo cách mạng
Chuyện kể của Thanh Mai
Tui không nhớ gì nhiều, chỉ nhớ hồi đó thầy Quốc kêu trả bài, cứ bắt đầu ai cũng được, rồi kế đếm tiếp tới đứa thứ 5 thì kêu, rồi tới 5 tiếp theo, cứ vậy từ trên xuống. Mà hổng biết sao ông Trừ hay bị dính lắm, tuần nào cũng bị thầy kêu lên hết.
Hồi đi học thầy Thanh hay ưu tiên cho tui, mỗi lần chép bài thầy phải chờ tui chép hết rồi thầy mới đọc tiếp. Thầy dạy mới được 1 năm thì ra đi, bữa chia tay có nói trong lớp này thầy có tình cảm riêng cho một học trò. Vậy là mấy đứa qủy xúm nhau ghẹo tui, cắp đôi từ chữ Thanh Mai ra. Làm mắc cở muốn chết.
Chuyện kể của Phổ Sáng
Hồi đi học tuy cô Diệp hay đánh học sinh nhưng mình lại thương cô nhứt. Hôm vừa rồi tổ chức đi chơi thiệt tình mình chỉ muốn về thăm cô thôi. Năm nay mình không về được rồi, bận quá đi.
Năm lớp 6 mình nhớ có lần mình để tóc hơi dài, thầy Hiệu trưởng đánh 1 cây, hất mái tóc lên đòi cắt. mình sợ quá về nhà đi hớt ca rê luôn, bây giờ kêu bằng đầu đinh. Hôm sau đi vô gặp thầy, thầy khen đẹp. Vậy là mình giữ luôn kiểu tóc đó cho tới bây giờ.
Hẹn các bạn khi nào rảnh mình về, tổ chức đi thăm cô Diệp nhen
Chuyện của Vui
Hồi đi học Đoán hay bắt nạt Cúc, dù tụi nó ở gần nhà nhau. Cúc ngơ ngơ chả biết đanh đá nên toàn bị Đoán ăn hiếp. Vui ghét lắm, nhất là kỳ đó Đoán ỷ giúp lễ trong nhà thờ, tới giờ rước lễ cầm cái dĩa cứa cổ hết đứa này tới đứa khác. Mấy đứa đau chảy nước mắt chả dám nói gì. Hôm ấy Vui cũng lên rước lễ, Đoán chưa kịp cứa thì Vui đã luồn tay dưới đùi non của Đoán, ngắt cho một cái mạnh đến nỗi Đoán run lẩy bẩy, mặt xanh mét luôn. Cho chừa.
Từ đó về sau không còn đứa nào bị cứa cổ nữa.
Chiện Ve sầu không biết bay
Thấy bảo mình tên Ve sầu thì mình cũng ừ.
Nghe nói gọi vậy vì hồi đó hát hay - bây giờ cũng hát hay vậy.
Nói cho vui chứ nhớ cũng không nhớ được gì nhiều.
Nhưng nhớ hay bị thầy Quốc gọi lên bảng
Và cô Diệp hay kêu lên hát
Cuối năm 74 Hiên với Chánh đi rải truyền đơn. Qua năm sau, trước ngày giải phóng Định Quán thì 2 đứa bỏ học theo cách mạng
Chuyện kể của Thanh Mai
Tui không nhớ gì nhiều, chỉ nhớ hồi đó thầy Quốc kêu trả bài, cứ bắt đầu ai cũng được, rồi kế đếm tiếp tới đứa thứ 5 thì kêu, rồi tới 5 tiếp theo, cứ vậy từ trên xuống. Mà hổng biết sao ông Trừ hay bị dính lắm, tuần nào cũng bị thầy kêu lên hết.
Hồi đi học thầy Thanh hay ưu tiên cho tui, mỗi lần chép bài thầy phải chờ tui chép hết rồi thầy mới đọc tiếp. Thầy dạy mới được 1 năm thì ra đi, bữa chia tay có nói trong lớp này thầy có tình cảm riêng cho một học trò. Vậy là mấy đứa qủy xúm nhau ghẹo tui, cắp đôi từ chữ Thanh Mai ra. Làm mắc cở muốn chết.
Hồi đi học thầy Thanh hay ưu tiên cho tui, mỗi lần chép bài thầy phải chờ tui chép hết rồi thầy mới đọc tiếp. Thầy dạy mới được 1 năm thì ra đi, bữa chia tay có nói trong lớp này thầy có tình cảm riêng cho một học trò. Vậy là mấy đứa qủy xúm nhau ghẹo tui, cắp đôi từ chữ Thanh Mai ra. Làm mắc cở muốn chết.
Chuyện kể của Phổ Sáng
Hồi đi học tuy cô Diệp hay đánh học sinh nhưng mình lại thương cô nhứt. Hôm vừa rồi tổ chức đi chơi thiệt tình mình chỉ muốn về thăm cô thôi. Năm nay mình không về được rồi, bận quá đi.
Năm lớp 6 mình nhớ có lần mình để tóc hơi dài, thầy Hiệu trưởng đánh 1 cây, hất mái tóc lên đòi cắt. mình sợ quá về nhà đi hớt ca rê luôn, bây giờ kêu bằng đầu đinh. Hôm sau đi vô gặp thầy, thầy khen đẹp. Vậy là mình giữ luôn kiểu tóc đó cho tới bây giờ.
Hẹn các bạn khi nào rảnh mình về, tổ chức đi thăm cô Diệp nhen
Năm lớp 6 mình nhớ có lần mình để tóc hơi dài, thầy Hiệu trưởng đánh 1 cây, hất mái tóc lên đòi cắt. mình sợ quá về nhà đi hớt ca rê luôn, bây giờ kêu bằng đầu đinh. Hôm sau đi vô gặp thầy, thầy khen đẹp. Vậy là mình giữ luôn kiểu tóc đó cho tới bây giờ.
Hẹn các bạn khi nào rảnh mình về, tổ chức đi thăm cô Diệp nhen
Chuyện của Vui
Hồi đi học Đoán hay bắt nạt Cúc, dù tụi nó ở gần nhà nhau. Cúc ngơ ngơ chả biết đanh đá nên toàn bị Đoán ăn hiếp. Vui ghét lắm, nhất là kỳ đó Đoán ỷ giúp lễ trong nhà thờ, tới giờ rước lễ cầm cái dĩa cứa cổ hết đứa này tới đứa khác. Mấy đứa đau chảy nước mắt chả dám nói gì. Hôm ấy Vui cũng lên rước lễ, Đoán chưa kịp cứa thì Vui đã luồn tay dưới đùi non của Đoán, ngắt cho một cái mạnh đến nỗi Đoán run lẩy bẩy, mặt xanh mét luôn. Cho chừa.
Từ đó về sau không còn đứa nào bị cứa cổ nữa.
Từ đó về sau không còn đứa nào bị cứa cổ nữa.
Chiện Ve sầu không biết bay
Thấy bảo mình tên Ve sầu thì mình cũng ừ.
Nghe nói gọi vậy vì hồi đó hát hay - bây giờ cũng hát hay vậy.
Nói cho vui chứ nhớ cũng không nhớ được gì nhiều.
Nhưng nhớ hay bị thầy Quốc gọi lên bảng
Và cô Diệp hay kêu lên hát
Nghe nói gọi vậy vì hồi đó hát hay - bây giờ cũng hát hay vậy.
Nói cho vui chứ nhớ cũng không nhớ được gì nhiều.
Nhưng nhớ hay bị thầy Quốc gọi lên bảng
Và cô Diệp hay kêu lên hát
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét