a

Mời các bạn bấm vào cuối trang BÀI ĐĂNG CŨ HƠN để đọc tiếp. Những bài viết về trường Trung học Bán Công Định quán được đặt trong thư mục KÝ ỨC HỌC TRÒ.

Thứ Sáu, 1 tháng 1, 2016

01:29 5 thg 6 2012Công khai16 Lượt xem 2



Kính gởi: Các anh, chị, em cựu học sinh Trung học Bán Công Định Quán

Để có những hoài niệm đẹp về trường, kính đề nghị các anh, chị, em bỏ chút ít thời gian ghi lại những hồi ức vui buồn mà mỗi người còn nhớ được. Những kỷ niệm đẹp này sẽ đưa lên internet để tất cả học sinh của trường, dù đi tới đâu vẫn có thể nhớ mãi về những ngày tháng đó.
Các anh chị em có thể:
1. Gởi bài về địa chỉ : 49/2 A4 La Ngà Định Quán Đồng Nai (Cúc) hoặc email: kuclanga@yahoo.com.vn
2. Đưa trực tiếp lên mạng. Mời vào trang Yahoo -> Blog -> đăng nhập (log in)  với tên THBCDQ9, mật khẩu 11111111 (8 số1). Vào mục: Viết bài mới . Xin ghi rõ tên và lớp.
3.  Điện thoại đến số 0933927601 (Cúc) sau 14h.
Thời gian chậm nhất: Ngày 31/8/2012.
Bài viết trên Blog sẽ được giữ đúng nguyên tác. Sau đó sẽ chuyển thể qua một tập hợp mới, sắp xếp lại theo trật tự thời gian, có thay đổi chút ít văn phong nhưng vẫn giữ nguyên phần cốt chuyện. Dự định sẽ hoàn tất vào ngày 10/11/2012 (để chuẩn bị chào đón ngày 20/11). Vì vậy nên xin các anh chị em gởi đến càng sớm càng tốt.
Một cây làm chẳng nên non. Ba cây chụm lại nên hòn núi cao. Mong được sự đóng góp nhiệt tình của tất cả anh chị em cựu học sinh.

******************************
Để sắp xếp được dễ dàng và không vi phạm tính riêng tư. Mỗi lớp sẽ được mã hóa một lớp tên mới. Cụ thể:
A. Lớp Trái cây ngoại; Là các anh chị học năm đầu tiên 68 – 72
Cherry,  Atiso, Sa kê, Ca cao, Lê ki ma, Sơ ri. Thanh long
Susu, Súp lơ, Sô cô la, Cà phê ,Xà lách, Bòn bon,
Su hào, Mù tạc, Cà rốt, Ô liu, Chà là, Hồ đào, Hương thảo
Phô mai, Việt quất, Đậu khấu, Sơn trà, Hạnh nhân.
Bina, Kiwi, Hạt dẻ, Sa pô chê, Sầu riêng, Măng cục

B. Lớp Hoa lớn; Là các anh chị học năm thứ hai:  69 – 73
Cát tường – Dã yên thảo, Trúc đào, Luu ly, Thược dược, Tầm xuân, Tử vi
Hải đường, Cát đằng, Cẩm tú cầu, Thủy tiên, Kim ngân, Hoắc hương
Ngọc bút, Ngọc lan, Phù dung, Anh đào, Xuyến chi, Bất tử, Hồ điệp
Mimosa, Anh túc, Thạch Thảo, Chuỗi ngọc, Ngọc nữ, Trạng nguyên
Bồ công anh, Tường vi, Tử đinh hương, Nguyệt quế, Ty gôn. Trà Mi
Xương rồng, Cẩm chướng, Bách hợp, Tu lip, Hướng dương

C. Lớp Cây cối
; Là các anh chị học năm thứ ba 70 – 74
Bằng lăng, Sưa, Lim, Sến, Táu, Thủy tùng, Thông, Dầu
Cẩm, Gõ, Gụ, Trầm hương, Kỳ nam, Quỷnh, Muồng, Chò
 Giáng hương, Thông, Trắc, Sơn, Pơ mu, Gáo, Sơ mu, K’nia
Hương tía, Huỳnh đường. Huệ mộc. Tràm, Mắm, Du sam
D. Lớp chúng mình; Mang tên thú như là
Gấu,Cọp, Sư tử, Báo,Tê giác, Voi, Hươu, Nai, Vượn, Chó, Mèo, Dê, Rắn,Hải cẩu, Cua, Tôm, Ốc, Cá heo, Cá, Sò, Ghẹ, Hến, Hải ly, Cánh cụt. Thỏ, Chuột, Rắn, Ngựa, Trâu, Bò, Khỉ, Heo, Diều hâu, Họa mi, Yến, Oanh. Nhạn, Bìm bịp, Vẹt, Vạc, Le le, Vàng  anh, Gà, Vịt, Nhồng, Ngỗng, Bồ Nông, Sáo, Chích chòe, Khướu, Gõ kiến, Phướn, Sẻ, Tước, Chào mào, Quạ, Đa đa, Cắt, Tu hú, Cú, Chìa vôi, Đại bàng. Sâu, Kiến cánh, Bọ ngựa, Chuồn chuồn, Cào cào, Châu chấu, Cánh cam, Cánh quýt, Bướm, Bọ que, Sùng, Cuốn chiếu, Rết, Dế,Ve sầu, Bổ củi, Ong, Ruồi, Muỗi, Gián

E. Lớp Trái cây nội; Là các bạn học năm 1972 về sau
Bưởi, Cam, Quýt, Chanh, Tắc, Na, Ổi, Mít, Xoài, Chuối
Táo, Mơ, Mận, Đào, Nhót, Dưa, Vải, Nhãn, Thơm, Hồng
Trám, Mía, Gấc, Khế, Dâu, Dừa, Nho, Sấu, Me,  Ớt



G. Lớp Hoa nhỏ; Là các bạn học năm  1973 – về sau
Hồng, Huệ, Trà, Lan, Cúc, Quỳnh, Sen, Quỳ, Lài, Sứ (Đại), Hạnh, Hẹ, Hồi, Ky
Mua, Sim, Súng, Mai, Đào, Hòe, Bướm (Păngxê) Nhái, Kèn, Nghệ, Quế, Xoan
Phượng, Giấy, Lê, Chuông, Lý, Tỏi, Sữa, Hiên, Dừa, Điệp, Phấn, Tiên, Ké, Lựu

H. Lớp Đồ vật; Là các bạn học năm 1974 - về sau
Bàn, Ghế. Tủ, Giường, Nệm, Đèn, Quạt, Xe, Cuốc, Xẻng.
Đồng hồ, Lịch, Tranh, Nhà, Cửa, Sách, Bút, Vở, Cặp, Mực
Nồi, Ấm, Ly, Tách, Chén, Tô, Đũa. Muỗng, Chảo, Siêu




G

Hôm nay cao hứng, làm cái hình động này chơi.
Các bạn mình có ý kiến đi. Không hiểu sao mình làm bằng PTS và AR thì màu đẹp lắm, mà up lên mạng thì nó tái thế này
Hy vọng lần sau khắc phục được



Hương lạnh

Tác giả/Nhân vật: Trần Hoan Trinh |07-06-2012| 44 lần xem | |

Dẫu vô nghĩa như ngôi trường đã cũ
Dẫu tàn phai trong ký ức học trò
Anh vẫn về đứng tựa cổng trường xưa
Vo kỷ niệm cho tình yêu trở lại
Khi mới đến lòng bao nhiêu hăng hái
Xem lớp trường như một cõi thiên đường
Tiếng giảng bài cứ cao vút yêu thương
Đầy tin tưởng và chứa chan hạnh phúc 
Cứ mê mải chuyện khơi trong gạn đục
Cứ say sưa bên chữ nghĩa thánh hiền
Bỏ ngoài tai chuyện thế sự đảo điên
Lấy học trò làm niềm vui bất tận 
Lớp này đến lớp kia đi mất bóng
Phượng sân trường mấy mươi bận ra hoa
Hàng cây non đã hóa cổ thụ già
Anh trơ trọi giữa lạnh lùng năm tháng! 
Người thầy trẻ bây giờ tóc bạc trắng
Đứng ngẩn ngơ bên thềm cũ xanh rêu
Thấy cô đơn khi bóng ngã sang chiều
Nước mắt bỗng âm thầm lăn trên má! 
Nay trở lại tìm chút xưa vàng đá
Nhớ cháy lòng thuở muối mặn gừng cay
Nhìn sân trường gió đuổi lá vàng bay
Nghe quay quắt một tình yêu tàn úa! 
Ơi một thủa đã trở thành muôn thủa
Và một thời là kỷ niệm trăm năm
Xin trở lại một lần để nhớ
Quỳ nơi đây thắp một nén hương lòng!
Trần Hoan Trinh
2012

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Kỷ niệm thời trung học - Tuyết Nga
13:27 14 thg 7 2012Công khai14 Lượt xem 1

Chuyện buồn :
Trong tiết anh văn của cô Diệp, tuy không dặn trước nhưng cô Diệp vẫn quyết định kiểm tra anh văn cả lớp, do bất ngờ nên Nga chỉ đạt được 6/20 điểm. Hình phạt của cô là 2 cây thật đau vào tay, Nga rất buồn nên giận cô cả tuần lễ, nghĩ lại mình thật là trẻ con.


Chuyện vui :
Trong tiết anh văn của cô Hoà, Nga làm bài kiểm tra được 20 điểm, còn Tiêu Đức Hưng được 18 điểm do sai câu khó nhất trong bài kiểm tra, Đức Hưng không đồng ý và đứng dậy kiện cô và bảo rằng Nga quay cóp, cô Hoà nói rằng "Nếu em không tin Nga làm đúng thì cô sẽ kêu Nga lên bảng viết lại câu đó" thật sự thì câu đó cũng rất khó với mình nên mình đã xem lại sách vở, vì biết làm vậy không đúng nên mình đã xem lại để ghi nhớ câu đó mong lần sau sẽ không tái phạm, đúng lúc cô kêu lên bảng viết lại câu mình vừa thuộc, mọi chuyện thật là may mắn và thật vui mỗi khi mình nghĩ lại về nó !


P/s: Đó là những chuyện mình nhớ và muốn chia sẽ với tất cả bạn bè, thật sự chuyện tuyệt vời nhất với Nga là đã và luôn được làm bạn với các bạn.


Tuyết Nga


Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Chuyện kể của Mỹ Hương, Chinh, Ut Nho, Phuoc, Truoc, BTuyet
08:03 25 thg 7 2012Công khai10 Lượt xem 0
Hương với Cúc là đôi bạn thân, dù mỗi đứa ở một nơi nhưng hễ đi học là xáp vô, đi đâu cũng kè kè, cuối năm còn có thêm Dân vô nhập hội nữa. Ba đứa tụi này xấu xấu, không biết ăn diện mà cũng không có gì nổi bật ngoài cái chuyện Dân học giỏi, Cúc thì kém Dân một chút. Sức học của Hương so với 2 đứa bạn thì không bằng. Tại vì ở nhà Hương làm việc cực lắm, bán tạp hóa và một nhà máy chà gạo. Công việc nhiều nên Hương làm hùng hục ngày đêm, giờ đâu mà học mà hành chớ. Nhỏ Mai cũng vậy, hai chị em mới mười mấy tuổi đầu mà khuân khuân vác vác thóc lúa như thanh niên.
Năm lớp 7 làm bích báo thiệt là vui, căn phòng được xài chung, sáng nay lớp này xài, sáng sau lớp khác xài, chạy ra chạy vô phê bình chỉ trỏ ý kiến lung tung riết mà mấy đứa phụ trách muốn điên cái đầu. Mất trật tự quá nên thầy Hiệu trưởng nổi giận, chỉ cho phép vài đứa qua làm thôi, hết đứa này tới đứa khác. Hôm đó tới phiên Hương với Cúc đóng cửa chép bài. Viết hay vẽ trên giấy roky đều phải nắn nót cẩn thận không để sai sót, chớ sai rồi mà cạo sửa thì coi không được. Hai đứa được phân công viết bài ở 2 vị trí xa xa chớ ngồi gần cùi chõ đứa này đụng cùi chõ đứa kia Hương viết xong rồi chớ Cúc thì chưa vì bài Sớ Táo quân của nhà thơ nào dài dữ quá. Đương cắm cui thì … bịch. Hết hồn. Ngó ra cửa sổ thấy Lợi, Hương quát:
- Đi ra cho người ta làm (Oai chưa – người ta đương làm việc mà).
Lợi lườm:
- Nói cho mà biết, lo trốn đi. Ở ngoải đương chích ngừa đó.
Hồi đó lâu lâu hay có y tế xuống chích ngừa, chủng đậu cho học trò, mà học trò nhiều đứa cũng sợ đau trốn mất. Nhưng hồi nãy Lợi vô bất ngờ làm Cúc giựt mình, rớt một giọt mực xuống bài viết. Nó điên tiết quát lên:
- Trốn  hay không kệ người ta. Ai mượn mà nhiều chuyện.
Lợi nổi khùng nhảy cửa sổ ra ngoài, vừa đi vừa quay lại lảm nhảm:
- Thiệt là làm ơn mắc oán mà.
Vết mực đó sau này Cúc lấy bút màu vẽ thành cái nhụy hoa tim tím, hên dễ sợ.


Chuyện kể của Trước
07:55 25 thg 7 2012Công khai10 Lượt xem 0
Năm đó có một chuyện rất tức cười cho cả nhóm La Ngà mà sau này còn kể hoài. hồi đó đi học rất cực khổ, phải đi năn nỉ từng chiếc xe một để tới trường. Thường thì hay cử một hai đứa đi xin, hễ được rồi thì cả bọn kéo nhau đùm núm đưa lên. Dùng từ kéo ở đây là chính xác vì gần hết là thấp bé nhỏ con, nên hễ lên xe, nhứt là xe tải, xe cần câu thì đứa lôi đứa kéo đứa đẩy, chớ cái xe nào cũng cao lêu nghêu so với bọn trẻ con hết.
Hôm đó Hòa lùn và Thiệt được cử xin đi nhờ một chiếc xe tải lớn. Người tài xế nửa giỡn nửa thiệt:
- Dám đi hông.
- Dám.
- Dám thì lên.
Con trai leo lên trước để còn kéo con gái lên sau (mặc dù khi leo cũng có người … ủn đít,). Khi Ngọc, Trước và Quốc leo lên thùng xe thì bỗng nhiên chết đứng. Mặt của Ngọc xanh lè. Vui đứng dưới đất quát lên:
- Nhanh lên, mấy cái thằng này.
Quốc lắp bắp:
- Cái hõm … cái hõm.
Mình thì chuyển qua  ngôn ngữ quê hương Quảng Nam
- Cái quan tè, cái quan tè.
Cả bọn ré lên chen lấn nhau chạy

Chuyện của Út nhỏ
07:48 25 thg 7 2012Công khai20 Lượt xem 0
Năm lớp 7 Út ngồi gần H, tới nữa là Nga. H trắng trẻo, miệng cười móm móm tròn như hột mít. Hồi năm ngoái H ngồi kế Phước, hai đứa là một cặp gần nhà đi học đi chơi với nhau, năm nay Phước nghỉ bỏ H lại lẻ loi một mình. Đầu năm mới có một lần (một lần mà Út và Nga suốt đời không bao giờ quên) cả lớp bị phạt quỳ gối ngậm viết chì, đương chấp hành cái mệnh lệnh quen thuộc từ năm ngoái để lại một cách bình thường thì H xỉu cái rầm . ác ôn là nó không xỉu trên bàn giùm mà chui tọt vô trong lòng của cái bàn học nhỏ chút xíu. Hai đứa Út và Nga toát mồ hôi lôi lôi kéo kéo để đưa H ra. Trong lòng cứ thắc mắc không hiểu sao nó có thể chui một cách bất ngờ và gọn ghẽ trong cái bàn mà tới hồi chui ra gian khổ vậy không biết. Ác một cái là đâu có ai giúp thêm được, cái bàn học sinh nhỏ xíu, hẹp té. Cho tới khi đem H ra được thì đứa nào đứa nấy hết xí quách rồi.



Chuyện của bạn Chính
07:38 25 thg 7 2012Công khai10 Lượt xem 0
Nhà Chính có chiếc xe Dahatsu chở bánh mì bỏ mối trên Phương Lâm, nên mình được phân công đi mua giấy Croky. Khổ thân thiệt, cái xứ nhỏ xíu tới mức tờ giấy croky cũng phải đi mua cách hai chục cây số mới có.
Đem giấy lên trường hơi bất tiện vì tờ giấy rất lớn so với Chính hồi đó, Mình  cuốn lại, cột cẩn thận rồi một tay ôm, một tay giữ ghi đông xe đạp xuống trường. Trường hồi đó còn nghèo quá làm gì cò cổng mà chỉ có … cái dốc bốn mươi lăm độ. Từ đường quốc lộ, Mình thả xe xuống dốc, bóp cái thắng bánh trước sát rạt (đừng ai hỏi sao không bóp thắng sau, tay đó mắc ôm cuộn giấy còn gì), mà mình thì thuận tay trái. Hậu quả ra sao thì chắc ai cũng đoán được rồi. mặt mũi dơ dáy, bụi đất tèm lem, cái áo còn bị rách chỗ bã vai, vậy mà tay vẫn ôm khư khư tờ giấy.
19.jpg


Năm lớp 8 thầy Quốc họp mặt mấy lớp, đố mọi người coi ai đối được câu Đức quốc Hít le thì thầy thưởng. Câu này anh Ngọc đã có giảng hồi năm lớp 6 nên mình mạnh dạn đối lại là Nam bang Phùng há. Mấy bạn vỗ tay rầm rầm, thầy khen quá trời thưởng cho cây dù giấy

À mà mấy năm học đó mình cũng hay tham gia cái hội vô chùa chơi, với lại đi tắm sông La Ngà


Chuyện kể của Phước - LỚP CHÚNG MÌNH
03:25 25 thg 7 2012Công khai7 Lượt xem 0
Chuyện hồi đi học Phước không nhớ gì nhiều, vì chỉ học có 1 năm lớp 6 thôi rồi nghỉ, nhớ được bao nhiêu kể lại bấy nhiêu thôi
Phước hồi đi học sức khỏe kém lắm, có lần cô Diệp phạt cả lớp quỳ gối ngậm viết chì, Phước quỳ một hồi thấy mơ mơ hồ hồ mà sợ cô không dám nói. Tới chừng Cư thấy mặt Phước xanh lè xanh lét mới la lên nó sắp xỉu rồi nè. Vậy là cô Diệp kêu Phước đi tới phía gần cửa sổ, ngó ra đám ruộng gần chùa Cao đài. Nhờ được thoát qùy gối và hít thở khí trời nên một lát Phước khỏe lại, cô cũng cho mấy bạn ngồi xuống hết. Lần khác Phước bị đau mắt, mà tiếc học cũng ráng tới trường. Gặp thầy Hiệu trưởng, thầy đuổi về đuổi nó về, hô là đem theo cả ổ vi trùng đau mắt tới lây cho cả trường. Vậy là Phước lủi thủi ôm cặp ra về, quê hết sức

Thỏ con Lê Thị Phước

Chuyện kể của Bạch Tuyết

Có một thầy về dạy ở trường hai tuần rồi đi, dạy môn Sử ký. Tuy dạy trong thời gian ngắn ngủi nhưng lại rất ấn tượng. Hôm đó thầy Hiệu trưởng dắt vô lớp giới thiệu thầy giáo mới. Cả lớp ngoan ngoãn cúi đầu chào nhưng lại ghé tai nhau xầm xì. vì thầy đeo cái kiếng mát nhưng lại bịt một bên mắt bằng miếng da như trong phim hải tặc vậy.

 Trong khi cả lớp đang yên lặng dò xét thày mới vô thì Tuyết đã cười hí hí rất hồn nhiên với Luận:

- Ê mày, ông thầy Độc nhãn long.

 nói nhỏ một chút thì thầy không nghe, hay có nghe cũng giả bộ làm lơ. Đằng này mở volume hơi lớn, mà lớp thì chỉ có tiếng xì xào nên thầy không thể nào không nhìn xuống được. Vậy là:

- Em ngồi bàn cuối lên đây trả bài tuần trước cho tôi.

Tuyết le lưỡi rồi từ từ lên bảng. Bài tuần trước là bài nhà Tiền Lê, nói về sự tàn ác gây nên cảnh biến loạn, mất ngai vàng của Lê Long Đĩnh. Trong đó nhấn mạnh tội ác của vua này là ăn chơi xa xỉ, đùa vui trên nỗi đau của người khác, cụ thể là đem phụ nữ có thai ra mổ bụng coi thai nhi trai hay gái hoặc đem mía róc trên đầu nhà sư vốn dĩ không có sợi tóc nào nên máu chảy đầm đìa.

Tuyết có thuộc bài đâu. Tối hôm qua đi chơi tới khuya mới về, chui vô mùng ngủ liền chớ học hành gì. Sáng nay chạy ào ào vô lớp lật tập bài tập của Luận ra chép quýnh chép quáng, có ngó ngàng gì tới môn Sử đâu

Còn đương lớ ngớ thì thầy  nói:

- Kể cho tôi nghe tội ác của Lê ngọa triều.

Tuyết lắp bắp :

- Lê ngọa triều là .. là .. Lê ngọa triều.

Thầy gắt:

- Tôi biểu kể tội ác.

Có đứa ở dưới thương hại, nhắc nhỏ:

- Róc mía, mổ bụng.

Mừng quá, vậy Lê ngọa triều là Lê Long Đĩnh mà, hình như tuần rồi thầy có nói mà tại không học nên quên. Lật đật nói liền:

- Dạ, Lê Ngọa Triều bắt nhà sư mổ bụng, róc mía lên đầu đàn bà chửa.



Mấy đứa thuộc bài gục đầu xuống bàn cười sặc sụa, còn thầy thì quay mặt vô bảng cười run run đôi vai. Sau đó Tuyết trở về chỗ ngồi, đem theo hai cái trứng vịt bự chảng.


Thứ Ba, 29 tháng 12, 2015

Bài viết của Phượng - (Con Vạc )
10:12 1 thg 8 2012Công khai18 Lượt xem 2

Các bạn Trường BCĐQ thân mến !

Hôm nay mình có cơ hội viết lại lưu bút của thời học sinh . Ngày họp mặt đầu tiên sau 31 năm , Mình gặp lại các bạn . Kỉ niệm thân thương ùa về , những khuôn mặt các bạn từng người một hiện ra trong trí óc mình , rõ như đang ngồi học trong lớp vậy
.

Kỉ niệm mình nhớ nhất là dân Định Quán xuống thăm dân La Ngà , quậy tung trời đất nhà của Vui , nhà của Là rồi cùng nhau kéo ra sông La Ngà . (nói là sông chứ thực tế , hồi đó nước sông chỉ như dòng suối ) xắn quần lên tới đầu gối lội qua lội lại ,té nước nhau ướt như chuột . Bây giờ chúng mình đã là những ông bà Ngoại rồi mà còn viết lại những kỉ niệm thời học sinh đó vui ghê !


Cám ơn Lớp trưởng CÚC đã cho mình có cơ hội viết lại những kỉ niệm tưởng chừng như đã ngủ quên đó . Cho chúng mình cũng đọc lại những kỉ niệm đó với nhau . Để ôn lại những kỉ niệm tuổi Teen của Chúng Mình !
Hihi hêhê haha
Phượng
Truyện kể của Phượng
năm lớp 8 thầy Hiệu trưởng đi vô lớp, rồi thầy biểu học trò cười. cười xong thầy chọn 5 đứa cười đẹp nhứt đi thi toàn trường. Tiêu Đức Hưng đạt giải cười đẹp nhứt trường, mà còn cười không nếp nhăn.
Năm lớp 9 cắm trại vui lắm. tổ chức thi nữ công gia chánh, lớp mình đoạt giải nhì nấu ăn, giải nhứt đan móc, do Nga làm. Vui nhứt là mấy bạn trai phải phục vụ như xách nước, chẻ củi, rửa chén

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2015

Chuyện kể của Linh, Dao
09:52 5 thg 8 2012Công khai7 Lượt xem 0
Linh từ năm 4 tuổi cha mẹ không còn đã phải ở với ông bà nội. Trôi dạt từ Thánh tâm – Hố Nai lên, theo người ta đi dinh điền về lẻ 7, rồi qua lẻ 8, lên lẻ 9, tới lẻ 10 .Năm lớp 6 Linh đi học chung lớp với Minh, nhà hai đứa ở gần nhau mà. Minh rất thương Linh, nó lớn hơn Linh hai tuổi, bự con, nên việc gì cũng che chở cho Linh.Có lần bà nội sai Linh đi công chuyện, mới thả xe đạp xuống dốc 12 thì một thằng yên hùng trong hẻm xông ra, nó chận xe Linh lại, đạp vô niền xe méo xẹo. Nó nói
- Tao phá xe mày cho mai mốt mày khỏi chạy ngang đây.
Chưa biết làm sao thì đã Minh từ xa chạy tới. Thằng du côn thấy Minh, co cẳng chạy một mạch vô hẻm luôn. Minh chở Linh ngồi sau, kéo theo chiếc xe gởi thợ sửa. Hai đứa đi xong chuyện bà nội giao rồi mới trở về lấy xe. Đi ngang thấy thằng côn đồ Linh cười:
- Mày thấy xe tao có phép thuật hông? Mày đạp nó méo mà tao cũng chạy được vậy.
Hai đứa dắt nhau đi chọc ghẹo bạn nọ bạn kia, tuy không tới nỗi mang tiếng phá làng phá xóm nhưng cũng chẳng thuộc kiểu ngoan ngoãn hiền lành gì. Mà cái chọc nhớ đời nhứt là lần chọc vô bản Thượng dốc 12. Một bữa chiều hai thằng lạng lạng xe tà tà thả dốc, thấy gần đó có đống vỏ xe hư cũ, không biết của ai, cái nào cái nấy bự chảng, chất đống trên bờ dốc. Minh cao hứng rủ Linh lăn xuống dốc  chơi. Hai thằng lăn hai cái thả xuống. Đứng trên cao nhìn thấy hai cái vỏ xe vòng vèo rồi sau cùng tương thẳng xuống cạnh giếng trong làng Thượng. Trúng nhằm giờ dân làng tập trung tắm, đông nhứt là phụ nữ đương hồn nhiên quanh giếng, chị em phía dưới sợ teo bugi vắt giò lên cổ chạy quên cả việc mặc quần áo.
Hôm đó có một trận đánh giữa hai bên, mà chủ yếu là bên cách mạng muốn chiếm cái đồi 12. Nhà Linh ở cây số lẻ 10, đạn pháo rú trên đầu và hỏa châu sáng rực trời.
Đêm đó, một đêm hãi hùng với Linh. Một trái mìn claymo nổ trước cửa nhà cắm hơn ba mươi vết lớn nhỏ vào thân thể Linh. Cho tới sáng, người ta mới đem Linh lên nhà thương quận. May mà Linh không chết, chỉ khóc lóc la làng khi lấy những vết mìn trên người ra, một số không lấy được ở lại bầu bạn với nó suốt bao nhiêu năm




Chuyện kể của Đồng Thị Đào
12:24 5 thg 7 2012Công khai16 Lượt xem 0
Hồi đó mới học lớp 6 mà cũng hay chọc ghẹo nhau dữ lắm. Khoái chọc là chọc thôi chớ không cần biết gì hết. Có bữa đó đứa nào nghĩa ra chuyện nói lái, nói lái đủ thứ rồi bắt đầu lái cắp đôi. Hễ cứ tên 2 đứa trai gái mà lái được là lái um sùm lên
Thí dụ như Nguyễn văn Hùng và Huỳnh Thị Mai, Mai + Hùng lái là Mùng hai.
Trần Phổ Sáng và Lê thị Bạch Tuyết, Sáng + Tuyết = Suyết Tán.

Còn tên Đào thì ghép với tên thằng Trần Văn Luân. Đào + Luân mà lái là Đừng lau

thiệt ra thì đâu có gì đâu, tại tụi nó thấy lái tên ngộ ngộ thì lái lên chọc chơi thôi, Tiêu Đức Hưng còn lên bảng viết nữa chớ.
Đương la hét thì cô Diệp vô, nhìn lên bảng thấy là biết liền. lôi hết một lũ lên quất mỗi đứa chục cây. Long ba gà khóc như trâu rống.


Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

Chuyện kể của lớp anh Huỳnh Kiều
02:29 7 thg 8 2012Công khai11 Lượt xem 0
1. Chuyện năm 70 - 71
Lớp vô học lúc cái trường đã cũ lắm rồi, Năm đó có thầy giáo trẻ mới tới, tất nhiên là trẻ măng. Thầy trẻ nhứt nên thương cái lớp nhỏ nhứt này lắm, thương tới nỗi mà cái lũ nhất quỷ nhì ma này nó lấy cái tên của thầy đặt luôn cho điệu nhạc Tính tình tang mà thầy cũng cười hì hì chớ không la rầy gì. Thầy dạy môn Hóa, hồi xưa hai môn Lý – Hóa được dạy cùng với các môn khác tức là từ đầu năm lớp 6.
Thầy dạy tiếng Anh tánh tình xông xáo, thầy to nhỏ sao với cấp trên mà một ông Cố vấn Mỹ rất đẹp trai xuống trường để dạy tiếng Anh. Không biết mấy lớp lớn thì sao chớ cái lớp nhỏ này khoái vô cùng. Mà khoái nhứt là ông cố cho lớp này ăn xuynh gum đã đời rồi mới bắt đầu cho học. Học với ông Mỹ đó vui lắm, mười lăm phút đầu tiên đứa nào đứa đó nhai nhồm nhoàm, ổng đem tới nhiều quá mà, muốn ăn bao nhiêu hổng được. Sau đó bắt đầu đọc theo ổng, uốn lưỡi, xì xèo tiếng gió ghê lắm
Học đọc đã rồi ổng cho hát, tất nhiên mình hát mình nghe Lớp cây cối có nhiều ca sĩ nữ, nổi danh từ hồi học tiểu học lận, mà hay nhứt là ca sĩ Búp. Nhớ hồi buổi học cuối cùng năm ngoái, là lớp 5 đó, nhỏ Búp hát bài Họp mặt lần cuối mà tụi con gái đứa nào cũng thút thít hết á. Còn con trai thì hai mắt đỏ hoe.
Lớp đông lắm trai thì có lớp trưởng Huỳnh Kiều, Hoàng, Quang, Tăng Câu, Đồng, Đạt, Tỷ, Phước, Chay, Phốc, Tiến, Thành, Bé. Con gái thì có Thu Vân, Búp, Ngân Anh, Sáu, Hòa, Liễu, Thêm, Hà, Đim. Còn nhiều lắm mà nhiều quá không nhớ nỗi.
Trong lớp có một nhân vật rất đặc biệt, đó là bạn Quang đầu ba vá. Có lần thằng Đạt chọc cái đầu chú tiểu, hai đứa đánh lộn quá trời. Mấy đứa đứng ngoài còn hò reo cho đến khi thầy tới mới thôi
Thầy Tuấn dạy Toán đẹp trai, hay chạy xe Vespa , thầy dạy Toán và rất thương bạn Phước với Thu Vân vì hai bạn này giỏi môn của thầy. Mà thiệt ra thì Thu Vân được hầu hết thầy cô yêu mến vì bạn học giỏi nhứt lớp.
Nhỏ Sáo đi học ngang cục đá ba chồng, bị cơn gió chiều thổi bay tà áo ng mắc tuốt vô hàng rào kẽm gai, xé một tiếng rột. Mấy nhỏ bạn học lật đật sát tới gần che chắn tiếp ứng. Còn Sáo một tay kéo kéo một tay che che, núp theo bạn bè trên suốt đoạn đường.
 2. Năm 71 - 72
Năm nay xây trường mới, nằm trên khu đất trước chùa Cao đài Trường còn nghèo, chỉ có 4 phòng thôi, cổng cũng không có, sân trường thì tùm lum đá cục nào cục nấy bự xộn mới độc.
Tại vì chỉ có 2 phòng học nên lớp y được phân học buổi chiều. Năm nay có nhiều thầy cô mới, hiệu trưởng cũng mới. Hiệu trưởng còn trẻ lắm, cao cao, ốm ốm, đi tướng đít vêu vêu. Nghe kể thầy hay bạt tai và đá đít mấy đứa lớp dưới; nhưng mà đối với lớp này thì không có bao giờ. Thầy chỉ hay thụi vô bụng thôi. Tất nhiên là chỉ thụi vô bụng mấy đứa con trai.
Cái phòng cuối bên tay trái được kê mấy cái bàn bóng bàn giữa phòng. Lớp cây có nhiều tay vợt rất oai hùng. Gì không biết chớ cái món này là lớp chiếm số một của trường. Cũng chắc là do đánh hay nên được mấy thầy nhẹ tay, trong đó có luôn thầy Hiệu trưởng. Tại vì đây là món thể dục thể thao lúc đó đương được ưa chuộng mà. Thầy trò gì cũng đánh hết. Vô cuộc là đánh cật lực tận tình, không thèm quan tâm coi ai là thầy ai là bạn. Nói thì nói cho nổ tung trời chơi  chớ cũng phải nể thầy chút. Nhứt là thầy Hiệu trưởng.
Cái phòng đó cũng là cái phòng dành để làm bích báo chung cho cả trường. Giờ ra chơi thì bàn để đánh bóng bàn, tới giờ làm bích báo thì để lu bù giấy mực. Thầy hiệu trưởng nói tổ chức thi coi bích báo lớp nào đẹp hơn. Khỏi nói cũng biết. Lớp lớn hơn phải đẹp hơn rồi.
Năm đó không có chuyện gì nhiều để nói, nghĩ hè rồi buồn quá kéo nhau đi … bắt ong. Kiều, Phước, Bé dắt nhau ra phía sau chùa Thiên Chơn để phá tổ ong. Phá tổ thì chính xác chớ nói bắt ong nghe sao chuyên nghiệp quá.
Kiều đứng dưới hai tên kia leo lên cây, một đứa thọt thọt một đứa khua nắm nhang cháy khói um sùm cay mắt. Mới đầu một con ong, rồi ba bốn con ong bay ra, sau cùng cả lũ ongbay hết ra ngoài. Kiều  đứng dưới gốc cây khói um mù mịt không thấy đường, nghe hai tiếng bịch bịch tưởng tổ ong rớt xuống lật đật mò mẫm thu chiến lợi phẩm. Dè đâu chỉ thấy hai bạn mình bò lổm ngổm và ong vo ve đen trời.
Mấy bữa sau mới gặp được nhau . Lý do là sốt. Ba bạn hiền bạn nào cũng sốt vì ong đốt. Mà cũng may là ong này không có nọc đọc chớ nếu không thì cũng có đứa chết.
Hai tuần sau ba đứa gặp nhau nói nghí ngố một hồi, chủ đề xoay quanh chuyện bắt ong. Hết đứa này trách đứa kia rồi đổ thừa cho đứa nọ. Nói tới nói lui một hồi rồi kết luận là tại: Số mình xui. Phước còn than số bạn xui hơn nữa vì mấy tuần nay tự nhiên bị điếc, mà điếc một bên lỗ tai mới độc
Té ra một con ong đi lạc, Hèn chi cả tuần nay điếc lác nặng nề. Bé lật đật chạy đi mua cái nhíp rồi hai bạn hè hụi gắp ra.
3. Năm 72 - 73
Đầu năm không học môn Quốc văn với thầy Lý nữa mà chuyển qua học với thầy mới vô. Thầy Thanh chạy chiếc xe 67 cũ cũ, mà thầy viết chữ đẹp, đặc biệt là kiểu thầy viết cho mỗi tựa bài học.
Năm nay lớp siêng đánh bóng bàn, con trai đánh con gái cũng đánh, tinh thần thể dục thể thao lên cao vùn vụt. Đánh trong lớp chán thì quay qua đánh trong trường. Mà đánh trong trường hoài cũng chán, đánh tới đánh lui cũng không lớp nào qua nỗi được. Nhưng ác ôn là hễ đánh với mấy thầy thì phải thả, đặc biệt là thầy Hiệu trưởng.
Có một bữa thầy Năng phụ trách lớp đưa ba tay vợt của trường đi thi tuốt luốt ở dưới Long Khánh lận. cuối cùng đạt giải khuyến khích
. Qua Tết là thầy Hiệu trưởng đổi xe, chiếc xe bốn chỗ, cũng màu trắng. Vậy là một bữa Kiều, Phước, Thành xin thầy Hiệu trưởng cho mượn xe đi chút, thầy cho mượn cái rẹt liền.
Chạy một vòng coi bộ lã lướt lắm, tới đình thần xúm nhau ngừng xe vô tiệm uống nước cho thiên hạ biết mình có xe hơi chơi. Trở ra, đề hoài sao xe không nổ. Vặn qua vặn lại, lắc tới lắc lui một hồi mà cái xe nhứt định không nổ máy. Không nổ máy đã đành, mà lại còn … gãy luôn chìa khóa xe. Cuối cùng chỉ còn có một cách duy nhứt làm được là một đứa phải đi bộ xuống kêu thợ. Thiệt là không có cái dại nào giống cái dại nào.
        Năm đó dưới mới vô có em gái mũm mĩm xinh xinh. Tuy học lớp 6 nhưng em hơi cứng tuổi hơn các bạn cùng lớp. Em có khả năng văn chương, làm thơ đăng trên Bích báo trường. Một ngày cuối năm học, cả lớp rủ nhau lên thành phố đá chơi (nghĩa là cái bãi đá sau chùa Thiên Chơn đó – là cái tên mà ông Cố vấn Mỹ dạy cho lớp hồi năm xưa: Rock city), em lớp nhỏ cũng được mời theo dự picnic của lớp.Tan tiệc, để cám ơn em tặng anh Kiều một chiếc khăn tay tự em làm. Cho giấu tên nhen.
4. Năm 73 - 74
Năm nay là năm học cuối cùng ở đây rồi, đứa nào cũng lớn, cũng biết sắp sửa chia tay nhau nên đối xử với nhau tình cảm lắm. Cô Hòa năm nay sinh em bé, nên cô nhờ người anh tới dạy giùm trong mấy tháng ở nhà. Anh cô là thầy Nghĩa.
Thầy Nghĩa chịu đi chơi lắm, mà thầy ở xa tới biết đi chơi với ai ngoài học sinh. Thầy trò kéo nhau đi dã ngoại liên  miên, cứ ngày chủ nhựt là làm một chuyến picnic cắm trại. Hết đồi này tới đồi nọ, Dankar, Nancy tùm lum.
Cũng nhớ tới một chuyện rất  tiếu của thầy hiệu trưởng, Không biết  bữa đó làm sao mà đứa nào nghịch ngợm, quậy cái ổ khóa văn phòng tưng bừng. Kể ra khóa hư thì mua khóa mới là ô kê thôi. Nhưng mà thầy Hiệu trưởng không chịu vậy, thầy kêu lớp lớn nhứt lên … sửa khóa.
Vậy là cắm cắm cúi cúi đút đầu vô sửa. Mới đầu còn xúm đông đông, về sau chán quá mấy thầy dùi bỏ đi hết, còn lại hai thằng già đầu ở lại chịu trận. Lắc tới lắc lui, xoay bên trái, vặn bên phải, đập đập, gõ gõ, thậm chí cả … chửi thề nữa mà cái ổ khóa vẫn lì như quỷ,thiếu điều quỳ xuống lạy nó cho rồi.
Vậy mà cuối cùng cũng xong, Thầy Hiệu trưởng trở vô trở ra nhiều lần theo dõi học trò làm, sau cùng thấy đạt yêu cầu, thưởng liền cho hai đứa một đứa một con 20 môn Toán nghiêm chỉnh. Toán mà được 20 điểm là ghê lắm à nha
Chuyện 4 năm học nhớ được bao nhiêu đó, đóng góp với trường cho có phong trào
 Huỳnh Kiều – Lớp trưởng Bình linh xanh


Phần Bổ sung của chị Ngân Anh

Cái chuyện luôn luôn xảy ra trong thời đi học, đó là cắp đôi. Mà cắp đôi thì vô duyên không kể xiết. Chỉ cần kiếm đâu ra hai từ có quan hệ với nhau, thậm chí xa lắc xa lơ mà thấy được được, là cắp đôi liền. Ai đời Hai với Sáo thì có bà con gì, mà cũng ráng kéo vô thành 26. Rồi Lộc thì thành Búp, rồi thêm Ngân hàng nữa chớ. Coi chịu đời thấu không. Thiệt tình mà.
Đội văn nghệ của lớp thiệt là hùng hậu nổi đình nổi đám nhứt là chị Ngân với Búp. Tới nỗi ông Đại úy Thoại cũng mời tham gia hát cho chương trình của tâm lý chiến của lính. Mà hồi đó vùng này xôi xôi đậu đậu, kêu thì lên hát vài bản cho có theo yêu cầu thôi chớ đâu dám tính tới chuyện lâu dài. Thôi, tuổi học trò còn ngây thơ trong trắng, ráng giữ cái mạng mà sống cho lâu dài để mai mốt còn làm ông này bà nọ chớ ngu sao mà chen chúc chi cho sớm.