a

Mời các bạn bấm vào cuối trang BÀI ĐĂNG CŨ HƠN để đọc tiếp. Những bài viết về trường Trung học Bán Công Định quán được đặt trong thư mục KÝ ỨC HỌC TRÒ.

Thứ Năm, 17 tháng 12, 2015

Chuyện kể của chị Kim Thanh - lớp hoa lớn
11:21 25 thg 7 2012Công khai4 Lượt xem 0
Hồi đầu tiên trường nhỏ chút xíu, nằm bên kia đường xéo xéo nhà thờ, làm bằng gỗ lợp tôn, là trường tư thục và chỉ có một lớp học đệ nhất cấp. Kế bên trường là nhà đèn, ở phía sau nhà đèn có cái sân bay dã chiến, lâu lâu có mấy chiếc máy bay trực thăng và máy bay con sâu ghé lại. Có vài lần chở bọn nhỏ học lớp nhứt – tức là lớp 5 bây giờ bằng trực thăng bay tuốt về Sài Gòn cho coi Sở thú.
Hồi đó chiến tranh đì đùng tối ngày, hễ ông già đổi đi đâu thì đùm núm con cái lếch thếch chạy theo, nên học hành bữa đực bữa cái. Mà hễ nghĩ học nhiều quá thì ở lại lớp nên học cùng nhau mà hơn ba bốn tuổi là chuyện bình thường. Mà nhứt là thầy giáo môn Toán phong độ thấy ớn, gặp cô học trò bắt đầu trổ mã thì ưu ái hơn mấy đứa con nít hỉ mũi chưa sạch. Dạy học trò thấy chưa hiểu thì dạy tới dạy lui cho tới khi nào được mới thôi. Nên nhiều khi học trò đứa này ghẹo đứa kia:
- Ê ê, người ta giảng kỹ vậy mà còn không chịu hiểu kìa.
Thầy  Anh văn thích  chuối chiên. chanh muối và ổi nữa. Nhưng món thầy hảo nhứt là chuối chiên thôi, ăn mấy cái cũng hết, Thầy có một cái ghét là ghét… dầu khuynh diệp. các bạn cùng lớp, hễ cứ bữa nào không thuộc bài Anh văn thì thủ trong mình chai khuynh diệp hễ thầy kêu lên thì lẹ lẹ đổ ra lòng bàn tay. Lên đứng gần thầy trả bài thầy bịt mũi la oái oái chê giống mùi bà đẻ vậy là  đuổi đi xuống. Thoát.
Ngoài ra, trong lớp hoa lớn còn có một nhân vật vô cùng đặc biệt Sở dĩ nói đặc biệt không phải vì đẹp trai mà tại vì là …. chú tiểu. Chú tiểu chăm chỉ, mặc dù trong bộ áo nhà tu và cái  tóc đặc biệt hấp dẫn tia nhìn người khác, chú vẫn  siêng năng học tập. Cả lớp còn nhớ tới một kỷ niệm rất qúy giá về chú như vầy nè:
Bữa đó là giờ Anh văn của cô Diệp, cô kiểm tra ngữ vựng, cô giơ cây thiết bảng lên và hỏi :
- Ruler nghĩa là gì?
Cả lớp im phăng phắc. Cô bắt đầu vung thiết bảng chỉ về  ….. Im lặng, đét một cái và - Quỳ lên.
Tiếp tới là …. Đét và quỳ lên. Rồi  … đét và quỳ lên.
Làm một hơi hơn nửa lớp. Càng đánh cô càng tức mình. May sao, có chú tiểu kịp ứng cứu. Không biết là thông minh tự phát hay cần cù học gạo mà chú thưa:
- Dạ thưa cô ruler là cây thước ạ.
Cô khen chú tiểu giỏi và ra lệnh cho mấy người đương quỳ được tha bỗng
Người học giỏi nhứt là Võ Hồng Sơn. Nhưng một hôm đi theo mẹ cho đi theo xe chở gỗ, xe gỗ bị lật, Sơn qua đời. Thầy Hiệu trưởng thương quá, tổ chức làm lễ truy điệu cho Sơn, và học sinh các lớp trong tuần đó tham gia tuần lễ học tập tấm gương sáng của Sơn.
  


Chuyện của lớp chị Thanh tiếp theo
12:31 27 thg 8 2012Công khai15 Lượt xem 0
Kê ra đây tên tuổi mấy thầy dạy:


Năm lớp 6: 69 - 70   Chủ nhiệm cô Đinh Diệu Thu
Việt văn: Đặng thị Hoàng Huệ
Công dân + Sử địa: Đinh Diệu Thu
Sinh ngữ: Nguyễn Trọng Khoan
Toán + Hóa: Bùi Văn Tuấn
Vạn vật; Đinh Diệu Thu
Họa: Đinh Diệu Thu

Năm lớp 7:  70 - 71  Chủ nhiệm Thầy Đỗ Cao Thạnh
Việt văn: Đặng thị Hoàng Huệ
Công dân + Sử địa: Đinh Diệu Thu
Sinh ngữ: Nguyễn Thị Diệp
Toán + Hóa: Đỗ Cao Thạnh + Phạm Văn Quốc
Vạn vật; Đinh Diệu Thu
Họa: Đỗ Cao Thạnh

Năm lớp 8: 71 - 72 Chủ nhiệm cô Nguyễn Thị Diệp
Việt văn: Trương Văn Lý
Công dân + Sử địa: Nguyễn Văn Năng - Phạm Văn Quốc
Sinh ngữ: Nguyễn Thị Diệp
Toán + Hóa: Phạm Văn Quốc - Nguyễn Hiếu Tình
Vạn vật; Nguyễn Văn Năng
Họa: Nguyễn Thị Diệp

Năm lớp 9: 72 - 73   Chủ nhiệm cô Chế Thị Nhân Hòa
Việt văn: Vũ Đình Thanh
Công dân + Sử địa: Nguyễn Văn Năng + Vũ Đình Thanh
Sinh ngữ: Chế Thị Nhân Hòa
Toán + Hóa: Phạm Văn Quốc
Vạn vật; Nguyễn Văn Năng
Họa: Chế Thị Nhân Hòa

1. Thầy Khoan làm Hiệu trưởng. Nghe nói thầy học giỏi lắm, Tiến sĩ hay Thạc sĩ Văn chương gì đó. Mà hồi xưa cái trường nằm gần sân bay, mỗi lần máy bay lên xuống là chui xuống bàn nấp.

2. Cô Thu đeo kính, cao cao ốm ốm hay hát bài Suối mơ. Một hôm giờ ra chơi, bạn Vương tự xưng là vua. Tiếp theo cao hứng mở luôn Hội nghị Diên Hồng. Đang hô hào: Hòa hay Đánh, trả lời Đánh. Đang vui vẻ thì cô xuất hiện: đánh. vậy là quỳ gối cả lớp luôn.

3. Sợ nhất là thầy Quốc mỗi khi đi nhậu về, học trò thấy thầy mặt đỏ thì im thin thít

4. Thầy Thanh thấy 2 bên nam nữ ném giấy qua lại liền mắng: Không lo học mà lo viết thư tình yêu. Tôi nói cho biết không học mai mốt ra đời ở cái xã hội này thì đạp xích lô cũng phải có tú tài.

5. Thầy Năng thích Bích Hà. Hôm đó giờ nhạc 2 đứa làm bài giống y như nhau mà thầy cho hà 20 còn Thanh chỉ 16. Tức quá Thanh mang 2 bài lên kiện. thầy không cãi được liền ghi vào bài của Thanh: con gái mà viết chữ kiểu Phăng tê di


lớp chị Thanh - phần bổ sung
11:18 17 thg 9 2012Công khai30 Lượt xem 0

Chuyện anh Vinh:

Nói chung học trò thời đó rất hiền lành, dù thầy cô có đánh hay phạt cũng không hề dám cãi cọ lại gì (hay là do lớp mình hiền không biết). hồi đó Vinh ở La Ngà, sáng thứ 2 theo bố lên Định Quán, ông già làm trong UB quận mà. Cô Huệ dạy môn quốc văn, hiền lành dễ mến.

Chuyện anh Sơn:

Giai đoạn trường mới thành lập thầy Khoan làm hiệu trưởng. Ông thiếu tá Barket xuống dạy tiếng Anh, ổng vô lớp là chào Good morning, học trò phải trả lời lại ổng mới dạy tiếp. Thầy Khoan làm phiên dịch cho học sinh. Năm sau ông cố vấn đó đổi đi, Đại úy Genning tới dạy thay.

Thầy Năng hát rất hay, hè năm lớp 8 thầy hát bài Ngày xưa Hoàng thị. Nói chung hồi đó lớp này hiền lắm, không có đánh lộn gì hết, chăm chỉ học. Nếu bị phạt hay bị đòn cũng im thin thít. Hồi đó nhà Sơn còn nghèo lắm, một hôm dép đứt không có tiền mua nên đi chân không. Thầy Khoan nhìn thấy hỏi, Sơn nói dối thầy là để quên. Mấy hôm sau lễ phát thưởng, thầy tặng cho Sơn và các bạn mỗi người một đôi xăng đan nhựa. Cô Diệp cũng thương học trò lắm, mỗi lầm về quê chơi, quê cô ở Bình Dương, là cô mua một mớ đồ chơi lên cho học trò.

Chuyện anh Cửu:

 Cô Thu người Huế, mỗi lần vô lớp học trò chào, cô trả lời: Các em ngồi XUỘNG nên học trò canh hễ cô nói thì đồng thanh: XUỘNG. Có lần thầy Khoan biết được, vô lớp cùng cô Thu, thầy nói các em khỏi cần ngồi, để đứng cho vui.

Một số thầy cô chỉ dạy một thời gian ngắn như cô Huệ, thầy Tình, thầy Lý, thầy Châu. thầy Lý hiền, dạy Văn, giảng bài pha trò nên học sinh tiếp thu bài nhanh lắm, lớp này rất mến thầy. thầy Năng siêng hát, vừa đàn vừa hát bài Mùa thu chết rất hay. Trong  lớp cũng có nhiều bạn để ý nhau nhưng lúc đó ai cũng ngây thơ, nếu có để ý cũng chỉ là đơn phương, không dám nói ra


Chuyện chị Phước

Thầy Lý đeo kính có gọng đen, thấp thấp, hiền lành.

Thầy Tình còn trẻ, rất ốm. Phước có một chuyện ân hận tới bây giờ. là thấy thầy ốm quá nên cho là thầy bị ho lao. Vậy là hễ gặp mặt thầy là giả bộ đọc công thức hóa học HCl thành HL nghĩa là ho lao. Không hiểu thầy có biết không mà chẳng thấy phản ứng gì. nhưng về sau này Phước ân hận lắm. Bạn Võ Hồng Sơn học giỏi nhưng bị tai nạn mất sớm, bạn bè về sau cứ nhắc hoài.

Thầy Quốc hồi đó đánh học trò dữ lắm, nhứt là mấy đứa lê lết ở bàn bi a. Có lần thầy hỏi một kiến thức Toán, cả lớp không ai trả lời đúng, sau cùng thầy hỏi Phước. Phước nói theo ý P và tin chắc mình đúng nhưng thầy nói sai. vậy là thầy bắt cả lớp quỳ lên, còn hăm tao đi ăn cơm về mà tụi bây lộn xộn là chết với tao. Vậy mà lớp ngoan ghê, quỳ gối cho tới khi thầy về, cũng không thắc mắc chuyện gì hết.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét