Đầu tuần nghe lớp trưởng gọi điện, hẹn cuối tuần thăm mẹ bạn Na. Hị hị, chọn cái giờ thiệt là bí rị cho mình. Nhưng mà người ta nói sợ chiều thì trời mưa, sợ trưa phiền giấc ngủ, thôi thì đành mình vì mọi người – mọi người vì mình thôi.
8 giờ Bích tới nhà, ra đi xã còn dặn dò: Đi chơi vui vẻ nhen. Thiệt là… Nói chí tình biết phải qua sông qua đò trong lòng sợ thấy ông bà ông vải (dư âm của cái thuở còn thơ ngày 2 buổi đến trường, yêu quê hương qua lần trên sông vắng). Đó là còn chưa tính buổi sáng ngủ dậy đọc một bài kinh thiệt là dài cầu bình an rồi đó nha. Tài xế biểu diễn tay lái lụa, phóng ào ào thẳng tới bến đò (sau khi đã ghé nhà thờ làm công tác giùm bạn hiền) . Vô cái quán có bà chủ cho vay tiền góp, đầu tóc quần áo rất mô đen mà da mặt thì xếp lớp không thua gì bản lão nương ta đây. Vậy mới nói nhen, không phải cứ ở vùng sâu vùng xa thì quê mùa ha, đúng là không có người phụ nữ xấu, chỉ có người phụ nữ không biết mình xấu huhuhu.
Cho nên bạn hiền ta không thèm dòm ngó gì tới chủ quán, cũng chả thèm ngó ngàng tới bản lão nương, lo cắm đầu bấm bấm điện thoại nhắn tin cho bà người iu nào đó (biết chết liền), vật chứng rành rành nè nhen…….
Vì bạn hiền không thèm quan tâm đến ta, nên bản lão nương ta đây tuy tủi thân nhưng cương quyết khí khái đầy trời, ngẩng cao mặt, phủi vòng ba đứng dậy ôm máy ảnh ra nhìn mây hiu quạnh mà bến đò tấp nập, sông nước mênh mông. Lão nương ta hiên ngang chớp gần chớp xa, oai phong lẫm liệt như Trương Phi ra trận, ai không biết tưởng phóng viên đài VTV3 lắm a.
Chờ miết, chờ miết, chờ tới nỗi cái cổ của ta đây sắp biến dạng từ hình trụ sang hình nón mà các bạn ta vẫn biền biệt phương trời xa thẳm như loài chim biển. Còn thêm nỗi bực mình là thèng cha nhân vật chính cứ nhứt định tiếc 4k qua phà, ở miết bên kia sông chớ không thèm qua đây. Làm cho lão nương chán như con gián hết quay máy sang chụp cỏ chụp hoa rồi chụp cả mấy đồng chí ki cắn lộn.
Sau cùng thì nhân vật đầu tiên xuất hiện lại là …… (là ai? là ai vậy? xem hồi sau sẽ rõ) bác trùm Mafia nhà mình. Đau cái bộ đồ lòng là bác lại đi ăn tân gia, vì tội lão nương ta cứ nghĩ là ngày chúa nhật bác í mắc công tác nhà thờ nên không nói năng gì tới bác. Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng rồi. Đành phải cười hì hì xin lỗi bác í, hẹn là để bác í chạy sô 2 tăng cho hòa cả làng.
Đang nói láp dáp thì thấy 1 con xe tuyệt đẹp phóng xuống, hóa ra bạn Nhì mới tậu một ẻm trắng trẻo to béo nhưng xinh xắn duyên dáng (sorry các bạn, lão nương ta không biết cái xe tên gì nha), 2 bạn mình same same tạ rưỡi mà coi bộ nô xì ta que (no star where – không sao đâu – tiếng Anh sờ). Híc híc, người béo thì chê nhưng mua xe toàn lựa xe vừa to vừa trắng. Tủi thân quá huhu. Lớp trưởng chở phụ nữ nên chạy chậm hơn chớ ông nội này phóng cũng ào ào có kém gì ai đâu. Cuối cùng là bạn hiền Há đủng đỉnh trên con xe Nhật chính gốc từ từ tới sau cùng.
Lên phà, hị hị, nước đâu mà nhiều quá, ướt hết cái ống quần xinh xắn đáng yêu của lão nương ta sao. Vậy là ta la lên: Cơ ơi, lên xe đi, nước ướt quần đó. Và ta … nhót lên xe… lớp trưởng (ai biểu ở gần lão nương ta chi). Cơ đành phải lên xe của bác trùm thôi.
Hồi ở nhà lão công ta dặn rằng lên phà phải kiếm chỗ có cái áo phao mà mặc vô, ta ngoan ngoãn nhớ lời dặn đứng xớ rớ chỗ cái áo mà thấy cái áo cũ mèm, còn dây nhợ tùm lum, kiểu này mặc vô cũng còn hơi bị lâu. Tròn con mắt bên trái, liếc con mắt bên phải thấy mấy cái phao treo tòn ten nhìn rất dễ … giựt, nên ta lẻn lẻn bước đi. Lớp trưởng càu nhàu: Đi đâu vậy, coi chừng té. Ta cười hỉ hả (làm bộ mà) Quay phim chút. Cũng giơ máy lên như ai nhưng về nhà mở ra chả có thước phim nào (hổng biết tại sao à nha).
Qua bên kia phà thấy người ở xa xa ta giơ tay rất phấn khởi, lớp trưởng phá ra cười: Lộn rồi, bên kia kìa. Hịhị. mắt bị bù lạch ăn, quê dễ sợ. Kéo nhau vô nhà Na ngồi nói ba điều bốn chuyện, rồi 2 mụ đờn bà được cử đại diện thăm người ốm. Bà cụ nằm trong phòng, tỉnh táo nhưng không nói chuyện được. Ta tự giới thiệu lý lịch trích ngang. Lão tiền bối nghe nói ta là con gái cưng của Thái hậu nương nương tỏ ra rất vui mừng, còn ra hiệu là ta rất giống Mrs Chính (sorry lớp trưởng – ai biểu trùng tên má tui làm chi). Xong kéo nhau đi về, giang hồ hiểm ác bỏ rơi bác trùm bên kia sông Đuống
Lão nương ta thiệt tình rất sợ nước, mà nghe đâu trên phà cũng có kẻ sợ nước giống ta, nên ta phải theo bám càng 2 tên bơi giỏi nhứt, cái này kêu bằng con chim bị tên thấy cây cong cũng sợ (tự mình biện chứng cho hành động của mình – ý nói không phải vì mê giai đẹp đâu) . Không may cái phà đi gần tới bờ bên kia, thằng nhóc lái phà (với lão nương ta thì nó là nhóc, mặc dù nó cũng hơi già) làm sao mà cái phà giựt cái rầm, sém chút quăng cái máy ảnh xuống sông (nhờ móc sợi dây vô tay) nhưng cũng bị đập cái bốp vô cạnh phà . Kết quả: Đau lòng ta muốn khóc. Huhuhu
Tập kế tiếp kéo nhau đi thăm tên xi cà que, nghe chừng tên này sắp cúng gà ăn mừng vì té xe hơi bị nhẹ (hehehe) chớ mà nghe kể té cái dốc đó dễ lên bàn thờ ngắm gà khỏa thân lắm a. Uống lấy uống để một mớ nước ngọt vì lỡ khui ra rồi. Nhà thằng cha này vườn tược rộng mênh mông. Ta với Cơ kéo vợ hắn ra vườn nói tào lao để lũ đàn ông trong nhà muốn tám gì thì tám. Ngồi tán một chút rồi kéo nhau về, tại vì đói bụng mà. …. (Không phải trách nhà cậu đâu Ngọc a).
Hò hét mãi mới chịu kéo nhau vô quán cơm gần sông cho mát. Lão nương ta đây vốn lòng mềm yếu nên đành phải ăn chay với bạn mình. Hị hị ăn chay mà nói mặn (toàn là nói xấu người khác thui….) Nhưng mà nhìn thấy cá kho tiêu, cá nấu chua sao mà ta thèm quá hịhị. Lớp trưởng vừa ăn vừa bôi bác ta, huhuhu thù này nhất định phải trả thôi. Đúng là giang hồ hiểm ác mà, bạn bè thân thiết còn hạ nhau không kiêng nể. Hãy đợi đấy, tên lớp trưởng gian ác kia. Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, và lão nương ta cũng không phải quân tử nên nhất định 9 năm là trả thù thôi. Cơm chưa xong thì có kẻ ăn nhanh quá tranh võng ngồi, không may võng … đứt. Làm xém nữa có tên đẹp trai chuyển viện. Mà sao lúc đó ta nhìn thấy rõ ràng cái võng đứt, thấy gã ấy rơi từ từ mà cứng họng mắt chữ A mồm chữ O chẳng nói được tiếng nào. Vậy mới nói quá tệ mà.
Ngồi trong bàn nghe lớp trưởng tuyên bố tháng 11 họp lớp thường niên, sẵn đây ta công bố cho bạn mình biết mà chuẩn bị nha.
Trời ui, ta buồn ngủ quá rồi. Chào thân ái và quyết thắng (Giống bộ đội ghê ha)
AnChu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét