ĐÔI LỜI PHI LỘ
Thời thơ trẻ,
tình cảm, cảm xúc, biểu hiện cũng mới phôi thai, thật đẹp, thật ngây thơ, không
toan tính. Những hoài niệm về nó như kỷ vật vô hình, mà lo toan,
mưu tính của cuộc đời đã gói kỹ, bỏ quên trong kho ký ức.
Khi gió bão thời gian bóc trần cuộc đời
và thân xác, khi mòn mõi với những đấu tranh vật lộn trong cuộc sống, con
người mới chợt thấy trong kho ký ức của mình có những món quà kỷ niệm êm ái,
như luồng gió mát quá khứ, xoa dịu những vết bỏng thời gian in dấu, ta cảm thấy
hối tiếc vì sao mình lại không mãi giữ được tâm hồn thơ trẻ.
Tuổi già tham vọng tan biến, thì đố kỵ,
ganh ghét, hận thù không còn nơi để sinh sôi nảy nở, mảnh dất đời người
bây giờ lại trở về nguyên sơ dù nó mang đầy chứng tích, người bây giờ lại yêu,
ghét như trẻ thơ.
Hạnh phúc, không ở đâu xa, nhiều
khi ngay cạnh bên mình không biết, cứ mãi đi tìm vô vọng. Thôi, thì thôi,
bây giờ còn cảm, còn biết, còn nhận được hạnh phúc, thì vẫn thật là hạnh phúc.
Chúc mọi người và tôi chúc cho tôi đã cảm thấy hạnh phúc với những tình cảm quá
khứ tươi trẻ và trong sáng, đẹp như những viên ngọc quý được tìm thấy dưới
lớp chôn vùi của cát thời gian.
Và …….. bây giờ, xin mọi người hãy khai
quật……. lớp cát thời gian !
khi đi qua một chặng đường ,người ta thường nhớ lại những gì dã thấy ,
đã làm , đã nghe và đã vượt qua .Cuộc đời 1 người, khi gần đích đến
không ai không nhớ lại ký ức , để xem mình đã làm gì , được, mất gì, yêu
ghét gì trong quá khứ , để tự hào, nuối tiếc và ân hận, để biết mình có
sử dụng lãng phí hay không cuộc sống thượng đế đã ban tặng , cha mẹ đã
dưỡng nuôi và để chăt lọc những kỷ niệm êm đềm tươi đẹp , tưới mát cho
tâm hồn mòn mỏi của mình
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét