MỘT MÙA HÈ
Nhớ hè năm đó khi chuẩn bị thi cuối cấp và phải vĩnh viễn rời xa mái trường thân yêu mà chúng mình đã gắn bó suốt 4 năm trời. Biết bao kỷ niệm vui buồn mà những đứa học sinh như mình có được.
Nhưng có một kỷ niệm của mùa hè năm đó mà mình vẫn nhớ mãi đến ngày hôm nay. Hôm đó là ngày thi chuyển cấp. Nói chung tất cả lớp đều đã chuẩn bị kỹ càng cho kỳ thi này vì đó là kỳ thi cuối cùng của năm cuối cấp 2 mà chúng mình đã cố gắng học tập trong suốt 4 năm qua.
Hôm đó trong phòng thi bất chợt mình phát hiện được một bạn cùng lớp đã mang tài liệu vào để làm. Khi bị mình phát hiện ra bạn đó đã đề nghị để mình và bạn đó cùng làm và chắc chắn sẽ có được một số điểm rất cao. thú thiệt trong lòng mình lúc đó cũng phân vân vô cùng vì thật ra mình cũng chỉ là một học sinh trung bình trong lớp, và dù đã có chuẩn bị cho kỳ ti một cách nghiêm túc và kỹ càng mình cũng không biết rằng có thể vượt qua kỳ thi này một cách suông sẻ hay không.
Các bạn có hiểu rằng trong lòng mình lúc đó phải đấu tranh với việc tốt và xấu giữa 2 thái cực đó là cả một việc làm không đơn giản. Nhưng cuối cùng các bạn có biết mình xử trí ra sao không? Đó là nhớ tới những lời giáo huấn của thầy cô trong những năm qua mà mình cương quyết nói không. Hơn thế nữa mình còn động viên bạn mình rằng hãy cố gắng trung thực làm bài với khả năng của chính mình. vì dù có được điểm cao bao nhiêu thì sau này cũng không thể có được một kết cục tốt đẹp như ý muốn
Đến đây chắc rằng các bạn đã hiểu được sự việc sau đó như thế nào rồi phải không? Cuối cùng trong kỳ thi đí hai đứa mình tuy không đạt điểm xuất sắc những cũng đủ để cả hai bước vào năm học mới với những cố gắng mà mình đã học tập trong suốt 4 năm qua, và cho tới tận bây giờ 2 đứa mình vẫn là bạn thân thiết của nhau và cứ mỗi lần gặp mặt y rằng chúng mình thường kể cho các bạn cùng lớp nghe về câu chuyện này. Đó cũng là kết quả của thầy cô đã dạy cho chúng mình điều trung thực mà chúng mình đã học được khi còn cắp sách đến trường.
Đến đây chắc rằng các bạn đã hiểu được sự việc sau đó như thế nào rồi phải không? Cuối cùng trong kỳ thi đí hai đứa mình tuy không đạt điểm xuất sắc những cũng đủ để cả hai bước vào năm học mới với những cố gắng mà mình đã học tập trong suốt 4 năm qua, và cho tới tận bây giờ 2 đứa mình vẫn là bạn thân thiết của nhau và cứ mỗi lần gặp mặt y rằng chúng mình thường kể cho các bạn cùng lớp nghe về câu chuyện này. Đó cũng là kết quả của thầy cô đã dạy cho chúng mình điều trung thực mà chúng mình đã học được khi còn cắp sách đến trường.
Hôm nay dù đã mấy chục năm trôi qua kể lại chuyện này với mong muốn chia sẻ cùng các bạn và mong rằng trong cuộc sống các bạn cũng như mình sẽ áp dụng được nhiều và rất nhiều những gì đã được thầy cô dạy bảo khi mình còn cắp sách đến trường, nó sẽ còn và vẫn còn hữu ích mãi mãi.
La Ngà tháng 10 năm 2012
Bài của anh Phụ - lớp chị Út lớn
KỶ NIỆM NGÀY ĐI HỌC
Nhớ lần đầu tiên mới bước vào mái trường Trung học, ngày đó những cậu học sinh vùng quê như mình làm gì có trường để mà học, vì thế mỗi lần đến trường là cả một khoảng đường hàng mấy chục cây số. thế nên mỗi lần đi học đều phải dậy thật sớm để đón xe đến trường, mà ngày đó xe cộ có tiện lợi và nhiều như bây giờ đâu, nên suốt những tháng ngày ấy, đã biết bao lần bọn học sinh vùng quê như mình bị trễ học. nhưng dù vậy chẳng bao giờ bọn mình bỏ học một buổi nào cả.
Và một kỷ niệm mà mình nhớ mãi trong những năm tháng mới bắt đầu vào học ở trường đó là có lần tuy mình đã dậy thật sớm để đón xe đến trường. nhưng thật chẳng may mắn cho mình vì ngày hôm đó đã trễ mà mình chẳng đón được chiếc xe nào. Trong lúc lòng mình rất lo lắng thì bất ngờ có một người đi xe máy dừng lại cho mình đi nhờ mà sau này mình mới biết đó là thầy Hiệu trưởng của trường.
Trên đường đi thầy hỏi thăm mình về sự học tập, về gia đình và rất nhiều chuyện khác. nhưng thú thiệt lúc đó mình cũng chẳng để ý tới những chuyện thầy nói mà chỉ mong sao mau tới trường. Các bạn có biết không xe máy thời đó là một chiếc Mobilet cà tàng chớ nào phải xe máy như bây giờ đâu.
Quãng đường đi thì dài và nhiều đèo dốc, vì thế nhiều lúc thày phải cố gắng ra sức đạp phụ thì xe mới chạy. dù trời còn sớm nhưng mồ hôi cũng làm ướt đẫm áo của thầy. vậy mà mình vẫn chẳng thấy thầy kêu ca một tiếng nào hay tỏ ra bực dọc.
Các bạn có biết không, tuy chỉ là một sự việc đơn giản như vậy, nhưng nó đã giúp ích cho mình học được ở thầy một sự cố gắng và kiên nhẫn. cũng nhờ điều đó mà sau này khi đã trưởng thành mình đã vượt qua được rất nhiều việc khó khăn gặp phải trong cuộc sống, cũng nhờ vào sự cố gắng và kiên nhẫn.
Hôm nay hồi tưởng lại những sự việc trong cuộc đời học sinh ngày xưa, có rất nhiều kỷ niệm và những điều đáng nhớ. kể lại câu chuyện này mình muốn chia sẻ với các bạn một lời nhắn nhủ là trong cuộc đời mình có những việc tuy đơn giản ở người khác nếu mình nhìn vào biết nhận thức và tiếp thu thì đó sẽ là cả một sự hữu ích rất lớn cho mình.
Mong rằng các bạn cũng gặp được những chuyện có ích như mình
La Ngà, tháng 8 năm 2012
Nhớ lần đầu tiên mới bước vào mái trường Trung học, ngày đó những cậu học sinh vùng quê như mình làm gì có trường để mà học, vì thế mỗi lần đến trường là cả một khoảng đường hàng mấy chục cây số. thế nên mỗi lần đi học đều phải dậy thật sớm để đón xe đến trường, mà ngày đó xe cộ có tiện lợi và nhiều như bây giờ đâu, nên suốt những tháng ngày ấy, đã biết bao lần bọn học sinh vùng quê như mình bị trễ học. nhưng dù vậy chẳng bao giờ bọn mình bỏ học một buổi nào cả.
Và một kỷ niệm mà mình nhớ mãi trong những năm tháng mới bắt đầu vào học ở trường đó là có lần tuy mình đã dậy thật sớm để đón xe đến trường. nhưng thật chẳng may mắn cho mình vì ngày hôm đó đã trễ mà mình chẳng đón được chiếc xe nào. Trong lúc lòng mình rất lo lắng thì bất ngờ có một người đi xe máy dừng lại cho mình đi nhờ mà sau này mình mới biết đó là thầy Hiệu trưởng của trường.
Trên đường đi thầy hỏi thăm mình về sự học tập, về gia đình và rất nhiều chuyện khác. nhưng thú thiệt lúc đó mình cũng chẳng để ý tới những chuyện thầy nói mà chỉ mong sao mau tới trường. Các bạn có biết không xe máy thời đó là một chiếc Mobilet cà tàng chớ nào phải xe máy như bây giờ đâu.
Quãng đường đi thì dài và nhiều đèo dốc, vì thế nhiều lúc thày phải cố gắng ra sức đạp phụ thì xe mới chạy. dù trời còn sớm nhưng mồ hôi cũng làm ướt đẫm áo của thầy. vậy mà mình vẫn chẳng thấy thầy kêu ca một tiếng nào hay tỏ ra bực dọc.
Các bạn có biết không, tuy chỉ là một sự việc đơn giản như vậy, nhưng nó đã giúp ích cho mình học được ở thầy một sự cố gắng và kiên nhẫn. cũng nhờ điều đó mà sau này khi đã trưởng thành mình đã vượt qua được rất nhiều việc khó khăn gặp phải trong cuộc sống, cũng nhờ vào sự cố gắng và kiên nhẫn.
Hôm nay hồi tưởng lại những sự việc trong cuộc đời học sinh ngày xưa, có rất nhiều kỷ niệm và những điều đáng nhớ. kể lại câu chuyện này mình muốn chia sẻ với các bạn một lời nhắn nhủ là trong cuộc đời mình có những việc tuy đơn giản ở người khác nếu mình nhìn vào biết nhận thức và tiếp thu thì đó sẽ là cả một sự hữu ích rất lớn cho mình.
Mong rằng các bạn cũng gặp được những chuyện có ích như mình
La Ngà, tháng 8 năm 2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét